
MẸ
Tiếng gọi đầu đời trên đôi môi trẻ thơ và rồi sẽ ở lại mãi trong suốt cuộc đời cho đến ngày xuôi tay nhắm mắt. Chỉ bởi vì, Tình yêu nào cũng có thể thay đổi, chỉ riêng “Tình Mẹ” thì sắt son vĩnh cữu:
“ Ngọt ngào tiếng mẹ bên tai,
Vỗ về giấc ngủ, đêm dài lạnh sương.
Chao ôi! hai tiếng yêu thương,
Lời ru như gió, đại dương thổi vào.”
Thi sĩ Bàng Hoa Lâm viết những lời chân chất ấy, cũng chỉ nói lên phần nào tình yêu thương bao la của “Mẹ”. Cùng ý ấy, nhà thơ Hà Huyền Chi giải bày sâu xa hơn tâm tình của người con khi hiểu được lòng của người mẹ:
“Biển sâu tình mẹ sâu hơn,
Cơn vui sóng vỗ, nỗi buồn triền miên.
Cuống nhao, liền với cuốn Kinh
Cách chi con mẹ báo đền công ơn.”
C/s bon chen ích kỷ, dòng đời cuốn hút mãnh liệt, đã khiến chúng tôi, những đứa con chỉ nhận ra mình mất mát sau khi mẹ ko còn.
Để đến lúc xa mẹ, điều tiếc nuối ập đến làm chúng tôi ray rứt trg muộn màng:
” Hình dáng mẹ tôi chửa xoá mờ,
Hãy còn mường tượng lúc vào ra,
Nét cười đen nhánh sau tay áo,
Trong nắng trưa hè trước giậu thưa.”
Trong mỗi chúng con, “Hình dáng Mẹ”: là sự lạc quan, là niềm động viên- khuyên nhủ hữu ích. “Mẹ” luôn lo lắng chúng con mỗi khi các con bước chân ra khỏi nhà: lo đi trên đường bình yên ko? Lo ko đủ tiền nên Mẹ chi xài rất tiết kiệm. Dù còn trẻ, lúc sanh thời, mẹ đi làm rất vất vả nhưng mẹ luôn lo cho các con học hành đến nơi đến chốn.
Dẫu nay, chúng con ko còn trẻ nữa. Nhưng, Ko có nỗi mất mát nào to lớn hơn trg cuộc đời cho bằng nỗi mất mẹ:
Biển sóng thét gào một ngày nhớ mẹ sóng trào khơi xa,
Trời gió mây ngàn, một ngày khóc mẹ, trăng tàn, sao rơi,
Mẹ ơi! Thế giới mênh mông, mênh mông không bằng nhà mình vắng mẹ.
Dù cho, phú quý vinh quang, vinh quang không bằng có Mẹ, Mẹ ơi!
Các trang sách về Phật cũng cho rằng:
Tu đâu cho bằng tu nhà,
Thờ cha, kính mẹ mới là đạo con.
MẸ muôn đời vẫn là Mẹ thôi, chỉ đơn giản Mẹ là Mẹ thôi, Với những ai đang còn mẹ, mới thấy được hết niềm hạnh phúc của mình:
“Con dù lớn, vẫn là con của mẹ,
Đi hết đời, lòng mẹ vẫn theo con.
Mỗi đêm con thắp đèn trời,
Cầu cho cha mẹ sống đời với con.”
Mùa Vu Lan báo hiếu lại đến, cũng như những mùa Vu Lan trước, chúng con vẫn lên Chùa thắp đèn trời cầu nguyện cho Mẹ được “sống đời với chúng con” và được sư phụ cài bông hồng trước ngực áo. Nhưng mùa Vu Lan năm nay, chúng con chỉ nhận được bông hồng trắng cài trên ngực áo mà thôi!!!
Một bông hồng cho anh, và một bông hồng cho em.
Cho những ai đang còn mẹ, đang còn mẹ để lòng vui sướng hơn
Lỡ mai này mẹ hiền có mất đi: như đóa hoa không mặt trời, như trẻ thơ ko nụ cười, Ngỡ đời mình không lớn khôn thêm, như bầu trời thiếu ánh sao đêm.
Giờ đây, khi chúng con cũng đang chuẩn bị “già” thì ba- mẹ đã lần lượt rời xa chúng con. Chúng con chỉ còn biết báo đền công ơn cha mẹ là cầu mong “cha mẹ được an nhiên, thanh thản cõi Niết bàn, Hoặc giả ba mẹ mau được siêu thoát mà vãng sanh về lại cõi Người. Chúng con xin: “Chiều nay- đốt hương, tưởng niệm trước mồ, nhìn khói- đau lòng tưởng nhớ năm xưa, Công ơn- sinh thành ngày nao đền trả. Mẹ ơi còn nguyện, nhớ lời mẹ khuyên(2).”
NAM MÔ MỤC KIỀN LIÊN BỒ TÁT MA HA TÁT.
No Comment